Lewis & Short

trītĭcum, i, n. [from tritus, from tero, Varr. L. L. 5, § 106 Müll.], wheat, Col. 2, 6, 1; Plin. 18, 7, 12, § 63 sq.; Plaut. Curc. 4, 4, 30; id. Poen. 1, 2, 113; id. Truc. 1, 1, 12; Cic. Div. 1, 36, 78; 2, 31, 66; id. Verr. 2, 3, 73, § 170; Caes. B. C. 2, 18.